Khi xe đạp đi qua một đoạn đường bùn ướt thì hình như
hai bánh xe đạp không phải là tròn nữa, đi xe đạp rất tốn sức. Có phải
là săm thủng không? Không phải. Có phải các viên bi trong ổ trục bị hỏng
không? Cũng không phải.
Thế thì do duyên cớ gì?
Khi đi
bộ trên tuyết dày hoặc bùn lầy chẳng phải bạn cảm thấy rất khó cất bước
à? Đó là vì khi chân dẫm xuống đất trọng lượng toàn thân sẽ ép lên một
diện tích lớn bằng gan bàn chân. Khi độ lớn của áp lực vượt quá giới hạn
đàn hồi để khôi phục hình dáng vốn có của lớp tuyết hoặc lớp bùn thì
chân sẽ sụt xuống lớp tuyết hoặc lớp bùn mềm mại ấy, như vậy khi bạn cất
bước lần thứ hai không thể không đưa chân lên cao hơn lúc đi đường bằng
phẳng vì thế sẽ cảm thấy tốn sức. Tình hình xe đạp đi trên đường lầy
cũng như vậy, do độ lớn của áp lực xe đối với bùn vượt quá giới hạn đàn
hồi của đất bùn, nên đất bị ép thành một rãnh sâu. Như vậy khi xe muốn
tiến lên trước hết phải dùng sức để hai bánh xe đạp vượt lên khỏi rãnh,
bánh xe bị chìm xuống càng sâu, lực ma sát càng lớn, lực cần thiết để
vượt lên khỏi rãnh cũng càng lớn. Mặt khác muốn xe tiến lên phía trước
thì đất bùn phải đẩy bánh xe sau bằng một lực tương đối lớn. Những lực
này bằng lực tác dụng của bánh xe lên đất bùn, điều đó lại đòi hỏi người
đi xe phải đạp một lực tương đối lớn lên bàn đạp, vì thế đạp xe đạp
trên đất bùn tốn sức rất nhiều so với đi trên đường bằng phẳng.
School@net
0 comments:
Post a Comment